06/04/2021 8:05  
Ngọc Ánh bắt đầu sự nghiệp ca hát từ năm 1985, tên tuổi của cô ghi dấu ấn với khán giả khi có thể thử sức ở nhiều thể loại âm nhạc khác nhau. Tuy nhiên, ca khúc gắn bó nhất với nữ ca sĩ chính là Mùa xuân bên cửa sổ. Trong chương trình, khách mời dùng các tính từ như đam mê, bỏng cháy, rèn luyện để nói về sự nghiệp của mình. Cô tâm sự: “Nếu không là ca sĩ, tôi sẽ không làm gì hết. Tôi sinh ra là để hát. Tôi đã trải qua một chặng đường rất dài rồi. Nhìn lại thấy rằng tôi chỉ có hát thôi. Vì niềm đam mê đó bắt đầu từ khi tôi 5, 6 tuổi. Nếu giờ không hát nữa thì tôi cũng không biết làm gì".
Giọng ca Anh ba Hưng thừa nhận con đường hoạt động nghệ thuật của cô êm đềm “như người ta trải thảm cho mình đi". Biết được sự yêu mến của khán giả dành cho mình, cô đáp lại bằng việc đầu tư vào giọng hát, phong cách, trang phục... Ngọc Ánh hài hước kể lại: “Cứ mỗi lần hát xong, tôi sẽ cởi áo khoác quăng xuống khán giả. Có khi người ta quăng lên trả lại cho mình, có khi người ta cầm luôn thì hôm sau phải mua cái khác. Nhưng đã máu lên thì mình quên hết chuyện đó. Có khi hát đến show cuối, tôi rút sợi dây nịch quăng luôn. Người ta gọi tôi là chịu chơi".
Ngọc Ánh tâm sự thời điểm trước đây, việc đi biểu diễn của cô gặp không ít khó khăn, thiếu thốn. Song nữ ca sĩ vẫn vượt qua những điều đó để được phục vụ khán giả. Theo cô, với những gì đã trải qua thì khi đứng được trên một sân khấu lớn, có nhiều điều kiện đòi hỏi người nghệ sĩ phải cố gắng hơn. “Bước lên sân khấu của đài truyền hình thì mình còn nghĩ đến khó khăn gì nữa, đã là may mắn và tuyệt vời rồi. Người ta cho mình bệ phóng thì phải bay lên, như vậy mới xứng đáng. Với tôi, sự phấn đấu, đam mê cháy bỏng từ lúc tôi bé đến giờ. Những điều tôi kể mọi người cũng không tin, nhưng những anh chị lớn từng đi trong các đoàn thanh niên xung kích sẽ hiểu điều đó", cô bộc bạch.
Kể về kỷ niệm đáng nhớ trong suốt hành trình hoạt động nghệ thuật của mình, Ngọc Ánh tâm sự có lần cô về quê hương Quảng Nam để biểu diễn trên một bãi đất. Lúc đó khán giả đông đến mức “không có chỗ trống". “Tôi đứng trên một bờ đất chứ không phải là sân khấu. Tôi đã hát ba bài rồi nhưng khán giả vẫn vỗ tay nồng nhiệt và yêu cầu tiếp. Tôi nói rằng đây là lần đầu tiên về với quê hương, nên xin hát bài Quê hương. Tôi hát được 2 câu nhưng không hát được nữa vì xúc động. Ban nhạc cứ đệm hoài mà tôi không vô được vì nghẹn. Khán giả cũng khóc và tôi cũng khóc", “nữ hoàng rock" kể. Sau đó, người hâm mộ ùa lên sân khấu, tặng Ngọc Ánh những món quà bình dân như trứng gà, trứng vịt, ổi, cóc, xoài... “Đó là kỷ niệm lớn nhất trong cuộc đời của tôi", cô nhấn mạnh. 
Trong một lần khác, khi đang biểu diễn, cô thấy khán giả im lặng khiến bản thân hoang mang. Ngọc Ánh quay lại phía sau thì thấy cả dàn nhạc “biến mất", chỉ còn người đánh đàn. Nữ ca sĩ tiết lộ: “Thì ra là sân khấu bị sập hai chân ở đằng sau. Mấy anh đánh trống ngã ra. Người ta nói rằng: “Ngọc Ánh làm sân khấu bị sụp rồi". Tôi phải leo xuống để người đã đỡ sân khấu lên lại. Mấy anh trong ban tổ chức phải nhắc: “Ngọc Ánh nhảy bớt bớt lại". Câu chuyện đó là có thật".
Nói về khoảng thời gian biến mất trong showbiz, Ngọc Ánh xem đó là cái duyên. Khi đang ở đỉnh cao của nghề, cô vẫn quyết định sang nước ngoài. “Trời thương, Tổ thương nên tôi tạo dựng được sự nghiệp ở hải ngoại rất đình đám, dù chỉ là thời gian ngắn thôi”.

Nguồn tin: thanhnien.vn


Quê hương   khán giả   âm nhạc  


Bài viết liên quan


Loading…
Bấm để xem thêm ...